Tết Huế - một chút gì đó để nhớ

Thứ tư, 14/02/2018 22:17 (GMT+7)

“ Đối với em, Tết là gì ?“. Bài tập làm văn của đứa cháu cũng khiến cho lòng tôi chợt lúng túng, bởi lẽ tôi chưa từng suy nghĩ tới câu hỏi này.

Phải chăng, Tết chính là món quà đẹp tựa ánh ban mai, ấm áp như ngọn gió xuân đang về. Tết,… thổi vào hồn ta những dư vị thật ngọt ngào để mà say đắm, để mà vấn vương. Rồi cứ thế mỗi năm, món quà ấy lại đưa đến cho tôi những xúc cảm thật kì lạ: bâng khuâng nhưng xao xuyến đến lạ lùng.

Tết đến với tôi ngay khi mở ra cánh cửa xe tốc hành, là lúc nhìn thấy những khuôn mặt thân thương của bố mẹ, của bạn bè. Giữa lòng Huế, khi những con tim cùng chung nhịp đập, khi những giọt nước mắt chan hòa vào nhau, bố mẹ dang cánh tay để đón tôi vào lòng. Chỉ vỏn vẹn có thế thôi, nhưng chính khoảnh khắc ấy mãi luôn hằn sâu trong trái tim của tôi.

23 Tết, tôi sẽ chọn ra những chú cá chép thật khỏe mạnh để đưa ông Táo về chầu trời. Rồi tự tay mình thả chúng xuống dòng sông Hương xanh thẳm. Tôi hy vọng, ông Táo sẽ báo cáo công việc đã xảy ra của chúng tôi trong vòng một năm qua một cách đầy đủ nhất.

Tôi mong được về xứ Huế sớm thật sớm là bởi vì những phiên chợ ngày giáp Tết. Với tôi, chính từ đây tỏa ra một sức hút quá đỗi khó cưỡng: dịu dàng mà say đắm, giản dị mà thanh cao. Dòng người nô nức đi mua sắm mặc cho những cơn mưa cứ thế rơi xuống trên đỉnh đầu. Những chiếc lá dong xanh mướt, những rổ nếp thơm trắng ngần, những đôi bánh chưng vuông vức. Chỉ giản dị như thế thôi, sao đôi chân tôi lại không muốn rời. Là bởi vì tôi đã trót yêu, trót nhớ cái hương vị này hay đó là cảm xúc của hai người thương sau một năm xa cách, giờ mới gặp lại. Tôi sẽ chụp cho mẹ thật nhiều những bức ảnh thật xinh bên cành mai, cành đào. Tôi muốn mẹ mình sẽ là một người phụ nữ Huế thật lộng lẫy trong ngày hôm nay. Lựa cho mình một bó cúc thơm ngát ở chợ hoa, rồi cùng mẹ ra về trong tiếng nhạc mừng xuân bên tai.
Tết Huế. Ảnh: dothi.net
Con đường Huế ngày Tết thật đẹp. Cũng là Huế như mọi khi ấy thôi, nhưng sao hôm nay quá đỗi ấm cúng. Tôi cứ ngỡ đó là bức tranh mà người nghệ sĩ chỉ cần tung một mảng màu ra là đã thành kiệt tác. Hương hoa cứ vương vấn bên tôi, khẽ theo khúc gió xuân mà mời gọi, mà níu kéo. Khiến cho lòng tôi cứ mãi băn khoăn những câu hỏi mà cho tới tận bây giờ cũng không tìm được lời giải đáp.

Tết chỉ đơn giản là khi được trông nồi bánh chưng, cắn hạt dưa tí tách cùng gia đình bên bếp lửa. Hít hà cái hương vị béo ngậy của chiếc bánh được gói trong đó biết bao vóc đậu vàng rộm, dải thịt ba rọi đỏ tươi. Là cái cảm xúc khi nhìn mẹ vớt lên từng chiếc bánh với làn khói nghi ngút. Niềm hân hoan kì lạ từ khi tôi chỉ là đứa bé tí xíu, nay đã là một sinh viên ấy vẫn vẹn nguyên, không hề thay đổi.

Dẫu năm nào tôi cũng thiếp đi trước khoảnh khắc Giao thừa, nhưng năm này khác. Tôi đã lớn rồi mà. Tôi sẽ cùng với cả nhà chuẩn bị thật kĩ càng cho cái khoảnh khắc trọng đại này. Tôi muốn mình là người đầu tiên gửi những lời chúc đến ông bà, cha mẹ.

Những ngày Tết rồi cũng sẽ đi qua như một cơn mưa xuân nhẹ nhàng. Chúc Tết gia đình, dành những phong bì đỏ rực với bao lời chúc cho những người cháu thân yêu. Nếm cái hương vị ngầy ngậy của lát bánh chưng, vị ngọt tan dần trên đầu lưỡi của lát mứt, tôi sung sướng vô cùng. Nhìn cả gia đình vui vẻ, hạnh phúc bên nhau, đó chính là cái Tết thực sự của tôi
Giờ đây, tôi đã trưởng thành hơn, đã có cho mình những suy nghĩ chững chạc hơn. Dành nhiều thời gian hơn bên gia đình, tôi muốn nhớ rõ, nhớ mãi những kí ức thật đẹp này. Chúng chính là những tài sản vô giá mà dẫu sau nay có đi xa, ta vẫn mãi nhớ về.
LÊ THÚC CHUNG (TP. Huế)
* Bài viết tham dự sân chơi Xuân yêu thương do Mực Tím tổ chức. Bạn đọc có thể click vào đây để tìm hiểu thông tin và cách thức gửi bài tham gia!
Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên

    Đáp án: