Vui vì những điều nhỏ bé

Thứ tư, 25/05/2022 10:10 (GMT+7)

Em nghĩ chị bán hàng thơm thảo hôm nay, chắc cũng vui khi đạp những vòng xe cuối cùng để trở về nhà, phải không anh?

Tối nay em về muộn, sau khi đưa bạn về em rẽ qua siêu thị mua ít đồ ăn để dự trữ trong tủ lạnh, tiêu gần hết những đồng tiền còn lại trong ví, chỉ để dành đủ 50 ngàn đổ xăng cho cái xe đã báo đến vạch đỏ. Tính em là thế, cái gì cũng phải ở mức cuối cùng, đến khi chạm đáy mới chịu chuyển sang cái mới.

Ngay cả trong chuyện tình cảm cũng vậy. Khi yêu ai, em luôn dành trọn tất cả tin yêu của mình. Để nếu có hạnh phúc, cũng là cái cảm giác hân hoan đến tột đỉnh. Và nếu có đánh đổi về là nỗi đau, cũng là những tột cùng của đau đớn ấy. Mọi thứ ở mức chạm đáy, đủ để thương nhớ cả đời, nhưng cũng dễ dàng để trôi qua như một cơn gió.

Em chạy xe giữa tiết trời đầu hạ, mùa dịu dàng như cảm giác ôm anh. Xe vừa từ con phố nhỏ Yên Hoa rẽ lên Yên Phụ, em bắt gặp một chị bán hàng hoa, thấy cái dáng chị tất tả sau những vòng xe đạp. Bóng chị đổ dài phía trước, bóng nọ nối bóng kia, bánh xe em lăn nhanh đến mấy cũng không vờn bắt kịp.

Ảnh minh họa: Pixabay/beefuntrip

Tự nhiên nghĩ thế nào em lại tạt xe vào lề đường, đi thật chậm đợi chị vượt lên rồi gọi với theo hỏi giá một bó hoa sao. Chị khẽ dừng xe, rút ra cho em hai bó sao màu vàng.

- Ba mươi ngàn một bó em ạ. Hoa sao vàng mùa này hiếm lắm.

- Ba mươi ngàn hai bó được không chị ơi. Đằng nào lát em cũng đi qua Chợ Hoa, mua ở đó cũng rẻ lắm chị.

Chị bán hàng tần ngần nhìn em rồi nhìn bó hoa. Rồi chị khẽ tặc lưỡi. "Ừ thôi bán cho em. Tại cũng muộn rồi chứ ban ngày chị không bán thế này đâu. Em buộc ở đâu để chị buộc cho em".

Nhìn dáng chị thoăn thoắt bọc lại trong tờ báo cũ rồi buộc bằng hai sợi lạt vào sau xe cho em, tự nhiên em thấy chị dịu dàng quá. Đến cả cách tần ngần tiếc cái giá rẻ quá mức rồi lại vội vàng gật đầu vì sợ khách bỏ đi cũng sao thật dịu dàng. Em đếm đủ năm tờ 10 ngàn, những đồng tiền cuối cùng trong ví, rồi cuời đưa cả cho chị.

- Em ơi tiền thừa này.

-Thôi chị cầm cả đi. Thật ra bình thường em mua một bó hoa sao cũng đã năm mươi ngàn rồi.

Chẳng hiểu sao nhìn chị cười ngại ngùng em lại nghĩ đến Mẹ. Mà thật ra mỗi khi đi mua hàng em đều nhớ đến Mẹ. Mẹ đúng là mẫu phụ nữ của những vùng thôn quê điển hình, nơi chợ vẫn còn được họp theo phiên. Mẹ có thể đi chợ nguyên một buổi sáng dù chẳng mua gì. Đến hàng nào Mẹ cũng có thể sà vào hỏi giá, trò chuyện đôi câu với người bán hàng, rồi Mẹ sẽ chép miệng, giọng vờ tiếc rẻ "Con gái em nó không thích cái này chị ạ, tiếc quá. Để em dẫn nó đi hàng khác tìm thử xem. Nếu không có em quay lại lấy cho cháu chị nhé".

Ảnh minh họa: Pixabay/Huong4487

Bất kể Mẹ mua gì cũng đều mặc cả, dù là mấy mớ rau, hay đến những món đồ đắt tiền. Cái tính này của Mẹ đã không ít lần bị Bố mắng, vì nguời ta đi bán rau, toàn của nhà trồng được, có lãi được bao nhiêu mà còn trả giá vài đồng lẻ. Nhưng tính Mẹ là thế, mua cái gì Mẹ cũng muốn thêm bớt vài câu, để rồi dù mấy cụ già hay mấy em nhỏ bán hàng có tiếc rẻ mà vẫn bán cho Mẹ với cá giá vơi 1 nửa, thì Mẹ vẫn sẽ tặng lại người ta đủ số tiền ra giá lúc ban đầu.

Mẹ bảo đi chợ có cái vui là được mặc cả, nên Mẹ ghét trung tâm thương mại, ghét siêu thị, ghét luôn cả những cửa hàng tiện lợi luôn niêm yết giá hoặc treo biển Không mặc cả, nơi những bạn nhân viên lạnh lùng chẳng nổi một nụ cười, không có ai đon đả mời chào khách mua hàng, cũng chẳng có ai vừa đốt vía vừa chửi như hát hay vì kì kèo thêm bớt. Mẹ bảo, những lúc ấy Mẹ thấy mình chẳng giống đi mua đồ con ạ.

Và giữa nỗi nhớ Mẹ rất vẩn vơ, em lại nghĩ đến hồi em học môn xác suất thống kê ở trường đại học, thầy em cũng từng hùng hổ tuyên bố "đặc quyền của người đi chợ là được mặc cả, dù chỉ là mua một mớ rau". Em đã nghĩ liệu thầy em trong nửa quãng đời còn có bao giờ mặc cả khi đi mua một bao diêm.

Em thấy mình bắt đầu giống Mẹ, dễ dàng bằng lòng và vui với những điều nhỏ nhỏ. Và em nghĩ chị bán hàng thơm thảo hôm nay, chắc cũng vui khi đạp những vòng xe cuối cùng để trở về nhà, phải không anh?

Và thật may anh ạ, xe không bị hết xăng giữa đường, em vẫn kịp đi đủ được về nhà.

Minh Hien Nguyen (Hà Nội)

Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên

    Đáp án: