Viết cho tuổi 18

Thứ ba, 06/06/2017 20:59 (GMT+7)

Có người hỏi tôi rằng: “Con người ta ở độ tuổi nào là đẹp nhất?” Nếu là bạn câu trả lời sẽ là gì ? Còn với tôi tuổi 18 là đẹp nhất.

Người ta hay nói với nhau rằng, tuổi 18 là tuổi của những chênh vênh. Qủa không sai! Đó là cái tuổi mà con người ta tò mò nhiều về thế giới xung quanh, cái tuổi mà con người ta vội vàng để vùng vẫy, khám phá một lần. Tuổi 18 dám xông pha để đối mặt với những khó khăn trở ngại trước cuộc đời rộng lớn. Bởi vậy nó chênh vênh dễ ngã là thế!

Hồi còn nhỏ tôi nghe người ta cứ nói rằng: “Thanh xuân là đẹp nhất”! Thế thanh xuân là gì? Phải chăng thanh xuân của chúng ta giống nhau ư? Thử nghĩ xem khi bước ra khỏi cánh cửa giảng đường Đại học, chúng ta bắt đầu đi làm và kiếm tiền chính lúc đó là lúc bản thân phải đối mặt và tập làm quen với nhiều thứ: là những chuỗi ngày về những mặc định xã hội, những cái nhìn đa chiều về cuộc sống con người. Ta phải lại gần, phải tiếp cận và làm việc chung với những điều mà ta chán ghét. Sống bon chen vội vã và bắt đầu tuổi trẻ. Tuổi trẻ của chúng ta sẽ là như vậy, đó không như kiểu “Đi thật xa để trở về” hay “Cứ sai đi vì cuộc đời này cho phép” giống như Sobin Hoàng Sơn hay Tiên Tiên từng hát. Chúng ta phải bắt đầu học cách chịu đựng, học cách thất bại, học cách đối mặt với khó khăn bởi cuộc đời này không dàng cho những kẻ không biết cố gắng.

Tôi nhớ cái hồi còn học cấp 3, cuối cấp lũ chúng tôi xôn xao bàn tán về chuyện hướng nghiệp, chuyện chọn trường thi. Nghĩ lại hồi đó mình ước mơ, mơ mộng nhiều thật! Tôi mong ước trở thành một cô phóng viên làm trong tòa soạn Báo Mực Tím, rồi khi tới tháng lãnh lương sẽ đi phượt cùng bạn bè nay đây mai đó. Nhỏ bạn cùng bàn với tôi thì bảo: “Còn tớ, tớ rất thích làm một người lãnh đạo. Sau này, tớ sẽ cố gắng sáng lập một tổ chức từ thiện để giúp đỡ những người nghèo khổ”.

Rồi năm tháng trôi qua, khó khăn ngày một đến nhiều hơn,và hành trang thiếu vững chắc của chúng tôi đã không đủ sức biến ước mơ thành hiện thực, tuy bây giờ mỗi đứa đã kiếm cho mình một công việc riêng đủ nuôi sống bản thân qua ngày.

Tuổi 18 là vậy đấy! nhìn cuộc sống này là một màu hồng. Tuổi 18 yêu ghét được rõ ràng. Ta yêu ta kề cận, ta ghét ta cố cách xa. Bây giờ giới trẻ yêu nhiều, chạnh lòng là sẽ nói được hai tiếng “yêu thương”, nhưng lớn dần yêu đôi khi phải xa rời, ghét đôi khi phải kề cận, nói hai chữ yêu thương sao mà khó khăn quá! Phải chăng lớn dần con người ta chỉ bận tâm để từng bước từng bước xây dựng cho dự án tham vọng của cuộc đời mình?

Chuẩn bị bước vào cuộc đời rộng lớn, bạn hãy nhìn lại rằng chính bạn đã “Có – Mất – Được – Học” và ngộ ra những gì qua cái tuổi 18 mà với tôi thì hầu như mỗi chúng ta đã phung phí nhiều thứ, trì hoãn nhiều thứ mà đáng ra chính lúc đó con người ta phải cố gắng nỗ lực hơn bao giờ hết.

Tuổi 18 bạn đã ước mơ gì cho mình? Hầu hết các bạn sẽ chọn con đường vào Đại học là lối đi đầu tiên của mình. Vâng! Đó là con đường an toàn nhưng an toàn không đồng nghĩa với việc vững chắc, với việc bạn sẽ thành công.Chúng ta những con người có sức khỏe, sức trẻ, sự thông minh sáng tạo hãy bắt đầu ngay từ bây giờ và đừng chần chừ gì nữa! Bởi lười nhác và sự trì hoãn sẽ níu bước chân bạn lùi lại. Bạn đã có-mất-ngộ ra những gì? Câu trả lời là những gì bạn sẽ viết tiếp trong tương lai. Hãy luôn nhớ rằng : “ Cuộc đời này như một chiếc cầu độc mộc, chỉ có tiếp tục đi và không cho phép bạn quay đầu lại ”.

Đừng lãng phí tuổi 18, bởi trong cả bể cá tính rộng lớn kia không ai chờ bạn và nhường bước cho bạn cả.

Cứ nhìn thẳng về phía trước, cố gắng ngay từ bây giờ để sau này không phải hối hận, không phải lao tâm gắng sức trên đường đua mà đã có một quãng đường ta vẫn nhởn nhơ đi bộ cười đùa mặc cho người khác đang cố gắng từng ngày cho những ước mơ đầy sắc màu mà tuổi 18 ta đã từng hứa hẹn với nhau.

UYỂN CẦM

Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên

    Đáp án: