Tản văn: Lần nữa tìm được nhau

Thứ tư, 01/09/2021 09:23 (GMT+7)

Nhà cậu ấy đối diện nhà tôi cách nhau bằng một con đường thưa thớt xe cộ, bình yên như cái không khí vắng vẻ không chút xô bồ của quê tôi.

Chúng tôi gặp nhau lần đầu tiên thật sự rất sớm, khi cả hai còn đang bé xíu trong lớp mẫu giáo của phường. Ngay khi nhận lớp, mẹ tôi đã dắt tôi đến trước mặt cậu và bảo rằng “đây là con của bạn ba mẹ ở ngay đối diện nhà mình, học chung lớp bạn sẽ bảo vệ con nên đừng khóc nữa nhé”. Thế là sau đó có một cậu chàng nắm tay tôi kéo vào lớp khi tôi còn đang ngơ ngác với cả thế giới rộng lớn xung quanh. Giờ nghĩ lại,tôi vẫn cảm thấy cậu của ngày hôm đó thật chí khí biết bao.

Thoáng chốc từ những cô cậu chập chững ngày nào chúng tôi đã trở thành học sinh cấp một rồi đến cấp hai. Lúc đó quê tôi điện thoại và mạng internet vẫn là thứ xa xỉ, cách duy nhất để nói chuyện cùng nhau là gặp mặt, nhưng vì học khác trường nên điểm tụ họp quen thuộc khi đó của chúng tôi là lớp tiếng anh gần nhà, may mắn là còn một điểm chung. Và thế là để gặp nhau được nhiều hơn, chẳng còn cách nào khác là cả tôi và cậu ấy tự thống nhất với bản thân đi học sớm ba mươi phút để kể cho nhau tỉ thứ chuyện trên đời. Ngẫm lại cũng chẳng nhớ nổi những năm tháng ấy chúng tôi đã nói những chuyện gì với nhau, nhưng cái cảm giác khi tan học trời đã tối chuyện chưa kể xong, cậu được dắt qua đường để về nhà còn tôi đừng bên này nhìn theo cái vẫy tay kèm nụ cười tươi rói của cậu xuyên qua con quốc lộ vắng vẻ, thì vẫn còn nguyên, cái cảm giác vừa tiếc vừa buồn hoà lẫn vào nhau khiến hồi đó tôi chỉ mong quốc lộ hẹp lại như cái đường làng thì có lẻ chúng tôi đã dễ gặp nhau hơn.

Minh họa: Freepik

Vài năm trôi qua, chúng tôi cùng thi đỗ vào cùng trường cấp ba, cùng khối chuyên nhưng lại khác mục tiêu đại học, tôi muốn đăng kí vào một trường đại học khối A, cậu thì lao mình theo ngành kiến trúc. Những năm tháng ấy mỗi đứa đều có điện thoại, có mạng internet thuận tiện để tám chuyện cùng nhau mà chẳng cần phải gặp mặt, ấy vậy mà điện thoại tôi lại không hề có số điện thoại của cậu, chỉ sau hơn một năm cùng nhau nỗ lực trong khung trời riêng tôi và cậu tự nhiên trở thành mối quan hệ mà có vô tình lướt qua trang cá nhân của cậu rồi cũng để đó, không một lời kết bạn nào được gửi đi. Những năm đó, tôi và cậu ấy lại như chẳng hề liên quan, chẳng hề có cùng một đoạn kí ức nào với nhau. Lạ kì.

Sau khi lên đại học, chúng tôi học ở hai thành phố khác nhau, tôi chọn Sài Gòn là điểm đến còn cậu bắt đầu hành trình mới tại Nha Trang, khoảng cách địa lí ngày càng xa nhưng có lẽ tôi và cậu ấy cũng chẳng buồn để ý đến, như thể hai thế giới tách biệt, như thể hai vũ trụ song song. Cho đến một dịp nọ tôi trở về quê chơi ít hôm thì lại đúng lúc nhà cậu có tin buồn, ba cậu vì bệnh nặng mà không qua khỏi. Chẳng cần nghĩ ngợi nhiều, tôi thay đồ chỉnh chu rồi băng qua đường để thăm bác lần cuối. Hôm đó trời không mưa nhưng khung cảnh buồn đến đau lòng. Tôi nhìn cậu an ủi đôi ba câu tiện thể trao đổi số điện thoại rồi xin phép rời đi để cậu làm tròn nghĩa vụ con cả của mình. Rồi cũng bằng một cách tự nhiên nhất, những ngày sau đó tôi lôi cậu đi khắp mọi nẻo đường yên bình ở quê, vừa là để mong cậu đỡ buồn phần nào, vừa là để ôn lại những kỉ niệm vui vẻ nhiều năm trước. Cứ như vậy, những ngày nghỉ của tôi trôi qua cũng cậu, chúng tôi như thể chưa một lần lạc mất nhau. Cũng có lẽ từ ngày đó đã có một mối quan hệ chớm bắt đầu.

Dịp tết năm nọ, cậu qua nhà đón tôi đi mua ít chậu hoa về chưng tết, bỗng cậu hỏi:

- Này hay đừng làm bạn nữa, thương nhau đi, sau này ngày cưới tui sẽ lên phường xin bứng con lươn giữa đường ra để đó bà về, thấy sao?

Tôi cười phá lên vì cái suy nghĩ điên rồ của cậu ấy, chưa kịp đáp thì cậu ấy đã tiếp lời:

- Cứ suy nghĩ đi nhé, gần chục năm để lỡ còn kéo lại được, đây không ngại chờ tiếp đâu, nhưng cũng đừng lâu quá, sốt ruột.

Hôm ấy tôi tin là chữ duyên chúng tôi bắt đầu từ rất rất nhiều năm trước, dù có lạc mất vài năm cũng đã quay về và kết quả.

Hôm ấy chợ hoa nở rộ, chúng tôi lần nữa tìm được nhau.

TRẦN HOÀNG TRINH (TP.HCM)

Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên

    Đáp án: