Có mùa hạ giờ chỉ còn là hoài niệm

Thứ hai, 10/04/2017 16:36 (GMT+7)

“Có rất nhiều thứ chúng ta phải bước qua, cũng có rất nhiều kỉ niệm chúng ta buộc phải để lại quá khứ. Tuổi trẻ không đơn giản chỉ là một cơn mưa rào ào qua mà ướt áo. Tuổi trẻ là vô số những cơn mưa chợt đến chợt đi, tuy chóng vánh mau trôi nhưng lại thấm lâu khiến người ta nhớ mãi…”

- Nhanh nhanh nào. Chụp nhiều nhiều vô nhé.

- Chụp để làm gì mà nhiều?

- Để sau này không còn được học với nhau nữa, lâu lâu lôi tụi mày ra ngắm cho đỡ nhớ…

Mới ngày nào, những đứa học sinh cuối cấp chúng tôi còn chí chóe tranh nhau chỗ đứng trong mỗi tấm hình, vậy mà giờ đây một hạ nữa sắp sang rồi. Hạ qua đã trở thành hạ của kỉ niệm, của nhớ nhung, của những luyến lưu một thời tuổi trẻ.

Bạn còn nhớ hay đã quên…

Có một mùa hạ, chúng ta sống vội vàng nhưng cũng thật trầm lặng. Vội vàng chạy đua với thời gian để kịp trao những yêu thương, để kịp hoàn thành những dở dang trước khi rời xa ngôi nhà chung mang tên Trung học phổ thông chuyên Lê Thánh Tông. Nhưng trong sự vội vàng ấy là những lặng mình nghe nhịp tháng năm trôi. Ta bỏ sau lưng những bộn bề bài vở mùa thi để ngắm nhìn sân trường một ngày nắng đầu hạ. Ta ngẩn ngơ nhận ra sắc thiên thanh ôi sao mà đẹp thế và bỗng dưng ta lại muốn ngồi ở một góc lớp nhìn ngắm cho thật kĩ những khuôn mặt thân thương đã cùng nhau trải qua ba năm cắp sách.


Cấp ba có lẽ là khoảng thời gian đẹp nhất trong thanh xuân của mỗi người. Ảnh: Thanh Tú

Có một mùa hạ bầu trời xanh ngát lạ thường. Những giọt nắng vương trên vai, trên tóc, vương cả một khoảng sân trường. Vậy mà chẳng đủ sưởi ấm những tâm hồn tuổi mười tám. Những cuốn lưu bút trao nhau – những vụng dại chân thành được đáp trả. Chúng ta kể lại cho nhau nghe về những kỉ niệm đã qua, về những toan lo hành trình hiện tại và thầm chúc nhau may mắn, thành công trên con đường sắp đến. Ấy là mùa hạ của những chữ kí được kí lên tấm áo dài năm nào và rồi bàng hoàng nhận ra - ừ thì, thiên thanh sắp sửa cũng chỉ còn là hoài niệm. Còn đâu những tháng ngày mặc áo dài đến lớp, còn đâu những giờ kiểm tra căng thẳng, còn đâu những hờn giận vu vơ một thời,…Tất cả, tất cả đã xa thật rồi!

Có một mùa hạ, những giọt nước mắt lăn dài trên gò má của bạn, của tôi. Chúng ta ôm nhau khóc giữa sân trường với bao ước hẹn ngày gặp lại. Chúng ta khóc vì sắp xa nhau. Chúng ta khóc vì luyến lưu những năm tháng học trò vô âu khờ dại. Nhưng hơn hết, chúng ta khóc vì nhận ra rằng, sau hôm nay thật khó thêm một lần nào nữa, ngần ấy con người này cùng ngồi chung một lớp học, cùng thở than và trưởng thành. Chúng ta rồi cũng sẽ có cho mình một tập thể mới, những mối quan hệ mới. Chúng ta rồi cũng sẽ lớn và sẽ chạy theo guồng quay của cuộc sống. Và liệu khi gặp lại, chúng ta có còn là những đứa trẻ ngây ngô như đã từng, có còn cười với nhau giòn tan như những mùa hạ trước?

Xin hãy sống một thời cho mãi mãi. Ảnh: Kiều Trinh

Cũng có một mùa hạ, chúng ta hồi hộp bước vào phòng thi đánh dấu bước ngoặt lớn trong cuộc đời mỗi người. Bao tâm huyết, cố gắng cả một chặng đường dài được quyết định trong vỏn vẹn bốn ngày ngắn ngủi ấy. Bạn còn nhớ hay đã quên, tiếng trống kết thúc ngày thi cuối cùng ngân lên, chúng ta đã ngẩn ngơ, tiếc nuối đến dường nào. Mới ngày nào, hồi trống khai trường năm đầu cấp vang lên vậy mà chớp mắt, hồi trống kết thúc kì thi Đại học, kết thúc tháng năm học trò cũng đã vang vọng. Chúng ta đã từng mong muốn mình lớn thật nhanh, đã từng muốn mình nhanh chóng thoát khỏi cái chốn ngập đầy bài kiểm tra, thi cử vậy mà sao, giờ được “giải phóng” rồi lại chẳng muốn đi, lại cứ ngập ngừng...

Nay, lại một hạ nữa sắp sang. Chúng ta của tuổi mười tám ngày ấy giờ đang bay nhảy ở những phương trời khác nhau. Nước mắt ngày chia tay cũng đã hong khô nhưng kỉ niệm ắt hẳn vẫn còn đọng lại trong tâm hồn mỗi người.

Bằng lăng lại nở, mưa đầu hạ cũng bắt đầu rơi, chúng ta lại là những kẻ “ăn mày dĩ vãng” - nhớ nhung, luyến tiếc và nghèn nghẹn khi nghĩ về mùa hạ đã qua…

Bạn còn nhớ hay đã quên?

“Có rất nhiều thứ chúng ta phải bước qua, cũng có rất nhiều kỉ niệm chúng ta buộc phải để lại quá khứ. Tuổi trẻ không đơn giản chỉ là một cơn mưa rào ào qua mà ướt áo. Tuổi trẻ là vô số những cơn mưa chợt đến chợt đi, tuy chóng vánh mau trôi nhưng lại thấm lâu khiến người ta nhớ mãi…”

Cảm ơn vì Thanh xuân ta đã có nhau…

Thanh xuân của chúng tôi gắn liền với sắc thiên thanh dịu nhẹ. Ảnh: Thanh Tú

HUỲNH THẢO

Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên

    Đáp án: