Chàng trai có mái tóc hung đỏ

Thứ năm, 25/01/2018 10:46 (GMT+7)

Tôi là một cô bé khép kín trong thế giới thực nhưng luôn nhiệt tình và sôi nổi trên mạng.

Tôi lướt web khá rành, là thành viên của vô số diễn đàn, vài ngàn bạn bè trên Facebook, và trong hộp tin nhắn của tôi, ngày nào cũng có người trò chuyện… Thế nên việc tôi quen với cậu ấy cũng là điều dễ hiểu.
Cậu ấy đẹp quá, dù chỉ mới nhìn qua ảnh trên Facebook. Mái tóc hung đỏ, dáng cao, da hơi trắng và nụ cười duyên đến khó ngờ. Những đường nét trên gương mặt cậu ấy đẹp như con gái. Phong cách ăn mặc rất giản dị, chững chạc, và hơi bụi.
Tôi lặng người. Tim đập loạn nhịp đôi chút. Khi lấy lại cân bằng, tôi cũng chẳng biết nói gì với cậu ấy cả.
“Đẹp trai chứ?”.
“Ừ” - Tôi chỉ biết đánh máy có vậy.
“Nhưng vẫn chưa có người yêu :(”.
“Kén chọn quá chăng?” - Không hiểu sao khi biết được thông tin cậu ấy chưa có người yêu, tôi cảm thấy vui vui. “Không phải. Vì tính tình tớ rất kì. Không quen ai lâu dài được”
Điều đó khiến tôi tò mò. Bản năng thích chinh phục trong tôi trỗi dậy. Tôi có cảm giác, cậu ấy ảo như những giấc mơ của tôi. Mặt đẹp, dáng chuẩn, và lại còn học giỏi nữa. Dù hơn tôi tận 3 tuổi, cậu ấy vẫn thích xem tôi như bạn, và chúng tôi rất hợp nhau. Có điều, chỉ là hợp khi chat trên mạng. Chứ tính tình cậu ấy, đến nay tôi vẫn chưa thể định hình… Đúng là cậu ấy rất lạ… Những anh chàng “đẹp hơn hoa” luôn có điều gì đó ẩn giấu đằng sau sự hào nhoáng. Có thể cậu ấy không quá hoàn hảo như tôi nghĩ, nhưng vấn đề ở đây là, cậu ấy là người thế nào?
Ngoài cửa sổ phòng tôi, ánh trăng chiếu vào. Gió hát. Tôi để màn hình máy vi tính sáng rực, và không trò chuyện với một ai. Tôi đang bận nhắn tin với Forte - nick của Hiển, anh chàng mà tôi quen trên mạng có mái tóc hung đỏ. Forte gọi điện cho tôi, cách nói chuyện vẫn thế, hồ hởi, nhiệt tình và cởi mở cực kì, khiến tôi luôn cảm thấy dễ chịu. Nhưng điều đó càng khiến tôi nghĩ cậu ấy giống một người bạn… gái hơn là một tên con trai…
“Tớ muốn hỏi…” - Tôi dè dặt.
“Hả?”.
“Cậu đã trải qua mối tình nào chưa?”.
“Rồi. Cô ấy thân từ nhỏ, học chung cấp 3. Mình luôn yếu mềm trước cô ấy, và cũng chính vì thế, cô ấy đã phản bội mình…”.
Rồi Forte khóc. Tôi chưa từng nghe con trai khóc. Forte yếu đuối quá mức cần thiết, nhưng đôi khi lại bản lĩnh và nam tính. Forte đẹp, nhưng là vẻ đẹp của con gái. Forte quan tâm tôi, hay hỏi bóng gió tôi, nhưng với những người khác, cậu ấy cũng quan tâm tương tự. Tôi chợt hiểu, ở thế giới ảo, mọi thứ đều lung linh.
Nhưng chẳng ai hiểu về nhau thật sự. Những đêm giật mình tỉnh giấc, nước mắt tôi chảy dài vì sự bất lực. Bất lực vì không hiểu nổi Forte, bất lực vì những thứ cảm xúc không tên, bất lực khi nhận ra, sự khó hiểu của Forte khiến tôi mệt nhoài, nhưng xen kẽ sự mệt nhoài là sự quyết tâm chinh phục. Tôi thích cậu ấy mất rồi…
Tôi đã nằng nặc từ chối nhưng Forte đòi lên trường học chung với tôi một buổi. Ngoài đời tôi hay e ngại bao nhiêu thì cậu ấy lại cởi mở và tự tin bấy nhiêu. Bên ngoài cậu ấy đẹp hơn cả trong hình… Bàn tay cậu ấy có thể là mơ ước của bất kì cô gái nào. Nhìn lại mình, khi đi bên cạnh cậu ấy, tôi rất mặc cảm. Khi tôi bung dù, cậu ấy giành lấy, che cho cả hai. Tay tôi dư thừa, bối rối, hết khoanh tay lại lấy tay vén tóc, rồi để hai tay xoa vào nhau… Nhìn cậu ấy, tôi giật mình vì cậu ấy quan sát tôi nãy giờ, rất chăm chú. Khi tôi nhìn, cậu ấy vẫn không quay mặt đi, tôi bối rối, giấu đôi mắt vào mái tóc dài. Cậu ấy cười.
Ngồi cùng nhau trên xe buýt, bàn tay đẹp của Forte luôn run run. Cậu ấy để tay tự do, đôi khi như có ý định nắm lấy bàn tay tôi đang trơ ra yếu đuối, nhưng rồi đến khi trạm dừng, cậu ấy mỉm cười nhẹ, rồi xuống. Tôi tiếc hùi hụi, tim đập rộn ràng…
Một thời gian sau. Tôi và Forte quen nhau, do tôi ngỏ lời. Tôi rất hãnh diện khi đi bên cạnh cậu ấy. Cậu ấy chỉ biết có tôi… Nhưng cũng từ khi quen nhau, tôi mới dần hiểu về cậu ấy. Và khi hiểu hết, tình yêu trong tôi phai dần. Cậu ấy lãng mạn quá mức cần thiết, yếu đuối hết mức cần thiết. Khi nhớ tôi, cậu ấy khóc. Ngày nào cậu ấy cũng gọi cho tôi vài lần. Đôi khi cậu ấy tỏ ra hời hợt, tôi cảm thấy thoải mái, nhưng khi cậu ấy gọi điện huyên thuyên, tôi cảm thấy khó chịu. Tôi bắt đầu giãn ra, cậu ấy bắt đầu lo sợ và cảm xúc được biểu hiện ra rất mãnh liệt. Cậu ấy bảo yêu tôi nhiều, rất nhiều, nếu sẵn sàng chết vì tôi, cậu ấy cũng chịu. Nhưng những dịp đặc biệt, ngay cả một cành hồng, cậu ấy cũng không tặng cho tôi. Tôi cảm thấy hơi hụt hẫng vì mọi thứ quá đơn điệu. Dần dà tôi thấy, hình như tôi chỉ yêu vẻ đẹp của cậu ấy, chỉ tò mò ở giai đoạn đầu. Còn khi biết được tính cậu ấy kì cục như thế nào, tôi bắt đầu cảm thấy phiền phức, khó chịu… Đó không phải là tình yêu…
Cậu ấy viết thơ tình tặng tôi rồi đăng trên Facebook. Bạn bè chê cười và chọc tôi trên mạng liên tục khiến tôi phải tạm khóa Facebook. Forte gọi 10 cuộc nhỡ, tôi chỉ nhắn tin ngắn gọn: “Ngủ đây”. Một thời gian sau, tôi
viết 3 trang A4, nội dung giải thích việc tại sao tôi muốn chia tay. Chúng tôi quen nhau qua thế giới ảo và cũng chia tay trên thế giới ảo.
“Cậu luôn có một sức hấp dẫn nhất định, Forte ạ” - Tôi nhắn một tin cho cậu ấy, rồi chặn số điện thoại. Tôi biết cậu ấy sẽ gọi lại nhiều cuộc. Tôi biết cậu ấy sẽ tìm mọi cách để gặp tôi. Cậu ấy sẽ đau lòng và rơi nước mắt. Nhưng tôi cần được yên tĩnh, cảm xúc nên trở thành một động lực sống, không phải là một gánh nặng.
Đến khi nào tôi chấp nhận Forte về mọi mặt, kể cả tính cách lập dị của Forte, đến khi nào tôi vẫn yêu cậu ấy ngay cả khi cậu ấy không đẹp, tôi mới đủ can đảm gặp lại cậu ấy. Thanh xuân của tôi cùng chàng trai có mái tóc màu hung đỏ, sẽ là một trải nghiệm đáng giá của tuổi trẻ mà tôi mãi nhớ về.
Pikachu
Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên

    Đáp án: