Truyện ngắn dự thi Tình bạn diệu kỳ: Cờ, hoa và hạnh phúc

avatar VĂN MINH NGỌC

Thứ bảy, 16/03/2024 14:53 (GMT+7)

Đây là tác phẩm tham dự Hội thi sáng tác văn học dành cho đội viên, học sinh lần 7 năm 2023-2024 với chủ đề Tình bạn diệu kỳ của độc giả báo Khăn Quàng Đỏ.

Cờ, hoa và hạnh phúc- Ảnh 1.

Minh họa: KHẢ PHONG

- Tất cả tập trung nha!

- Nhạc!

- Một, hai, ba, bốn. Năm, sáu, bảy… quay trái. Một hai ba…

- Dừng!

Lam cảm thấy bực mình. Có một động tác mà nói hoài

Diễn vẫn không làm được theo ý muốn của mình. Diễn múa rất “đơ”. Là con gái mà Diễn không có chút dịu dàng nào, tính khí như con trai. Được cái rất nhiệt tình tham gia phong trào, chuyên tập luyện võ nghệ

nên hình thể đẹp phù hợp khi xếp vào đội hình múa.

- Bà Diễn này, cái tay bà cứng đơ. Bà làm ơn điệu giùm tui cái. Múa chứ phải tập võ đâu. Trời ạ! -

Lam phàn nàn. Diễn cười khì:

- Tui cố gắng điệu lắm rồi mà không có được. Bà kêu tui đi quyền thì tui làm chứ kêu điệu thì khó lắm… Quen rồi.

- Thì bà vầy nè, buông lỏng người ra, hai cái tay nhẹ nhàng đưa lên rồi từ từ thả xuống mềm mại vậy nè…

- Hời. Chẳng thà cho tui đánh nhau còn sướng.

Quơ lên quơ xuống mỏi cái tay mà hổng được. Hay bà cho tui cầm cây cờ quơ qua quơ lại được rồi.

- Múa cờ giao Tuấn rồi. Phải có nam có nữ thì đội hình mới đẹp. Hai ngày nữa diễn rồi. Giữ nguyên đội hình không bàn nữa.

Lam đâm ra dỗi. Là đội trưởng, lớp phó văn thể mỹ của lớp nên khi có hoạt động phong trào cô chủ nhiệm tin tưởng giao hết cho Lam. Lần này cô giao cho Lam biên đạo tiết mục múa bài hát Biết ơn chị Võ Thị Sáu cho chuyên đề chào mừng Ngày Quốc tế phụ nữ 8-3.

- Nhạc! Một, hai, ba, bốn… quay trái. Một, hai, ba...

- Cho nghỉ chút đi, tui mệt quá!

Quỳnh vừa nói vừa thở dốc, trán và lưng nó đầy mồ hôi. Chiếc áo đồng phục thể dục ướt một vùng lưng tạo thành hình bầu dục. Quỳnh ngồi bẹp xuống nền gạch…

- Uống nước nè!

Tuấn khệ nệ xách thùng trà đá đến bên cạnh. Bạn lấy trong ba lô mình một hộp nhựa trong.

- A, trái cây. Thích quá...

- Mẹ mình chuẩn bị đấy. Mẹ nói đem vào cho các bạn dùng giải lao.

- Tuấn nói tụi mình cảm ơn bác nhiều nha!

Tuấn được giao lo hậu cần. Trong tiết mục này Tuấn chỉ được giao một nhiệm vụ là cầm cờ múa minh họa cho các bạn nữ. Lam còn giao Tuấn phải tìm được nhành hoa sứ trắng để khi múa Quỳnh cài lên mái tóc tạo hình chị Sáu...

...

- Tuấn nhập viện tối qua rồi. Sáng nay mẹ Tuấn có đến xin nghỉ học. Cô chủ nhiệm mới báo và đưa tui chùm sứ trắng nè. Tội nghiệp ổng sợ không có cài lên tóc khi múa… Đi mổ mà vẫn không quên nhiệm vụ. - Thoáng chút buồn lên mắt, An khe khẽ nói.

- Trời. Rồi sao giờ? Sắp tới giờ diễn rồi... - Lam lo lắng.

- Giờ lấy ai thay vào đây? Mà ổng bị gì vậy?

- Đau ruột thừa. Nghe nói mổ rồi.

- Tui cho. Tui thay Tuấn. - Diễn nói chắc nịch.

Cả nhóm quay sang Diễn rồi quay lại nhìn nhau.

- Bà làm được không? Rồi đội hình sao?

- Dễ ợt, tui cầm cây cờ múa còn giỏi hơn thằng Tuấn nữa.

- Được không đó bà? - An nói xen vào.

Quỳnh phân vân:

- Rồi ai thay vị trí của Diễn? Tính sao giờ Lam?

- Thôi được rồi. Diễn thay Tuấn. Khó nhất là đoạn ẵm Quỳnh lên tạo hình kết thúc bài đó nha. Bà mà lạng quạng là té bể sô. Ráng lên, cả nhóm đặt niềm tin ở bà đó.

- Còn chỗ Diễn thì sao?

- Tui thay vô chứ sao. - Lam dõng dạc.

“Yes” - cả nhóm vỗ tay ầm ĩ… Vậy là an tâm rồi, cả đám thở phào. Lam là trưởng nhóm văn nghệ, chuyện thay Diễn sẽ không có gì khó mà có thể nói múa đẹp nữa. Chỉ e chỗ của Diễn, không biết bạn ấy có làm được không, nhất là phân đoạn cuối …

Người thiếu nữ ấy như mùa xuân… chị đã dâng trọn cuộc đời… Đi chiến đấu với bao niềm tin, dẫu chết vẫn không lùi bước… (tiếng nhạc vang lên…)

Diễn chạy ra sân khấu. Đôi chân trần thật mạnh mẽ và vững chãi. Trong bộ quân phục màu xanh cây rừng, Diễn thật oai. Nếu không nhìn kĩ ai cũng sẽ nhầm vì mái tóc hớt cao trông Diễn như một anh lính thật sự.

Diễn đưa hai tay ôm lấy ngang hai chân Quỳnh đặt ngang ngực, đứng thẳng lưng trông bạn ấy vững vàng như bức tượng đài bằng thép. Quỳnh được nhấc bổng lên cao, mắt hướng thẳng về phía trước. Một tay đưa ra phía sau, tay kia cũng choãi về trước như mũi tên…

Trong tiếng nhạc hào hùng, hình ảnh Quỳnh hóa thân thành chị Võ Thị Sáu với chiếc áo bà ba trắng, mái tóc ngang vai cài hoa sứ trắng, gương mặt nghiêm nghị, đôi mắt ánh lên niềm tin rực sáng… Hình tượng chị Sáu uy nghiêm sừng sững trong nắng sớm thật đẹp.

Nhạc vừa dứt, tiếng vỗ tay vang lên giòn giã cả sân trường.

Cô Hiệu trưởng ngồi phía trước tập trung xem nãy giờ. Đến đây cô xúc động không kìm được nước mắt. Cô vừa vỗ tay vừa đứng dậy rồi quay xuống học sinh. Đoạn cô ngồi xuống rồi khẽ lấy khăn lau nước mắt…

Cờ, hoa và hạnh phúc- Ảnh 3.

Minh họa: KHẢ PHONG

Tiết mục thành công hơn dự kiến. Buổi sinh hoạt chuyên đề dưới cờ kết thúc, cả lớp học tiết sinh hoạt chủ nhiệm. Thật bất ngờ, hôm ấy ngoài sự xuất hiện của cô chủ nhiệm còn có cô Hiệu trưởng cũng bước vào lớp. Cô đến để chúc mừng và khen ngợi tiết mục của lớp. Giọng cô xúc động:

- Cô tự hào về các em. Các em làm cô nhớ lại những kỷ niệm đẹp của thời sinh viên. Đây là lần thứ hai trong cuộc đời cô được xem tiết mục múa bài Biết ơn chị Võ Thị Sáu mà xúc động đến như vậy. Ngày xưa cô cũng từng hóa thân thành chị Sáu khi múa bài này… Một kỷ niệm, hạnh phúc khó quên trong thời đi học của mình.

Khi xem các em biểu diễn, những ký ức xưa, những khuôn mặt của những người bạn thân quen hiện lên trong cô như mới ngày hôm qua. Mong sau này, các em sẽ có những kỷ niệm đẹp như cô. Cô cảm ơn các em thật nhiều!

À, cô khâm phục nhất là bạn múa cờ nha. Lúc đầu cô tưởng con trai nhưng nghe cô chủ nhiệm nói bạn là con gái làm cô ngạc nhiên lắm. Bạn múa rất dứt khoát, hào hùng. Nhấc bạn lên cái một. Con gái mà khỏe quá trời.

- Bạn Diễn đó cô. Diễn đứng lên đi.

Diễn thẹn thùng đỏ mặt đứng lên nở nụ cười thật tươi khe khẽ:

- Dạ em cảm ơn cô!

Tiếng vỗ tay náo nhiệt vang lên khắp lớp học, tưng bừng như ngày hội.

VĂN MINH NGỌC (Lớp 9/1 Trường THCS Bình Trị Đông, quận Bình Tân)

Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên

    Đáp án: